Trang thơ
Được đăng ngày:2/7/2014 10:06:39 PM viết bởi:admin
Tác giả gồm: thầy Tý, cô Huyền Hòa, bác Trung - CMHS,
MỘT SỐ BÀI THƠ VỀ TRƯỜNG THPT TÔN ĐỨC THẮNG
Bài 1: Khuyên học
Trịnh Minh Trung – Trưởng ban ĐDCMHS
Đạo học mênh mông sánh bể trời.
Khuyên nhau hãy gắng chớ mê chơi,
Thì giờ không dễ tiền mua được.
Cơm áo đành rằng đã có vơi.
Sách vở dùi mài công khảo cứu
Bạn bè chen chọi cố đua hơi
Một mai mơ ước thành hiện thực
Rạng rỡ hành trang bước vào đời.
Bài 2: Mừng hội Công đoàn
Trịnh Minh Trung – Trưởng ban ĐDCMHS
Trường ta tổ chức hội Công đoàn
Những thầy cô giáo dạ sắc son
Năm rộng tháng dài, ngày mưa nắng
Bão lũ phong ba khó bào mòn.
Công lao khó nhọc chi cầu đáp
Chẳng mong ơn nghĩa sớm bồi hoàn
Sự nghiệp trăm năm đò lặng lẽ
Chính vì yêu trẻ tựa thương con
Bài 3: Hỏi trăng
(Thơ tặng những cô giáo còn độc thân vui tính).
Trịnh Minh Trung – Trưởng ban ĐDCMHS
Ngắm ánh trăng thu sáng mơ huyền
Chạnh lòng thi cảm để làm duyên
Thử hỏi chị hằng sao lẻ bóng?
Cứ mãi cô đơn chửa tục nguyền
Nếu không phân biệt trời với đất
Tôi xin kết bạn để hàn huyên
Hãy đổi trao nhau niềm tâm sự
Cùng xẻ chia chung nỗi muộn phiền.
Bài 4 : Tâm sự của cô giáo soạn Giáo án điện tử
thầy: Hoàng Văn Tý
Trường Tôn Đức Thắng hôm nay
Mừng ngày Nhà giáo vơi đầy niềm vui
Tự hào hai tiếng cô – thầy
Mà lòng trĩu nặng bao ngày trò ơi.
Mở trang giáo án chưa nguôi,
Ý thêm công nghệ mới hài lòng cô.
Dạy xong vẫn thấy chưa vừa
Thế rồi lại sửa cho trò tiết sau.
Hai tư lại đến không giờ,
Miệt mài cô phải hững hờ chồng – con.
Sớm hôm đến lớp vẫn còn,
Đỏ hoe con mắt ngỡ chồng - con hững hờ.
Mà thôi, sinh nghiệp tử nghề
Tấm lòng em đó dễ gì đổi thay.
Mong bao thế hệ cô - thầy,
Trường Tôn Đức Thắng có nhiều trò hay.
Bài 5 : Ngược gió
cô: Nguyễn Thị Thu Huyền Hòa
Ai đó bảo quê mình chỉ hai mùa nắng gió
Gió như phan và nắng như rang
Giờ thì đang có cả… hai mùa
Lạ nhỉ! Nhưng có lẽ… bình thường thôi!
Sáng nay cố tình cho xe chạy thật chậm
Để cảm nhận cái se lạnh giao mùa
Gió vô tình hồn nhiên thốc vào mặt
Chợt thấm thía: ngược gió – vất vả thế này sao?
Phía trước xa là bóng dáng thân thương
“Lũ học trò” lảo đảo trong gió táp
Vẫn mải miết xuyên cái lạnh sớm mai
Để kịp vào giờ thi.
Nhưng hình như em chưa kịp ăn sáng?
Lưng cong hơn và chân đạp nặng hơn
Không nhẹ nhàng như trong câu hát Trịnh:
“Em đạp xe dáng em gọn gàng”.
Bỗng chạnh lòng quá đỗi, biết nghĩ sao:
xe máy, xe đạp, xe nào ngược gió cực hơn?
Rồi tự cười mình: vậy là thua học trò nhé
Và nhận ra một điều rất nhạt
Những thở than của người lớn đôi khi vô lí thật.
Giờ có thể ngồi nhìn thật lâu
những đôi mắt chất bao điều lo âu,
những gương mặt đăm chiêu theo dòng chữ vội vàng
Lạnh và đói – có nghĩa lí gì đâu.
Gió vẫn rít từng đợt qua cửa sổ
Thanh âm quen thuộc quá, phải không em?!
Sẽ là tiếng gọi về miền kỉ niệm
Mái nhà chung – trường Tôn Đức Thắng thân yêu
Dẫu có lúc cũng hanh hao ngày gió.
Cố lên em!
Hướng đi ngược gió, khi về sẽ xuôi chiều
Như đông có tàn thì mới đến ngày xuân
Để thấy yêu mãi cái nắng gió quê hương.