Nhìn lại hơn một năm trước đây, trường THPT Tôn Đức Thắng chỉ với dãy nhà 3 tầng hình chữ C, cùng với đội ngũ sư phạm góp phần thực hiện nhiệm vụ chính trị đào tạo 14 thế hệ học trò ra trường. Nhiều thầy cô giáo vì lý do khác nhau, có người chuyển công tác đến nơi phù hợp hơn, có người được cấp trên điều động gánh vác nhiệm vụ lớn hơn nhưng đa số anh em vẫn kiên trì gắn bó, trưởng thành từ chính ngôi trường thân yêu. Và chắc chắn rằng đây là ngôi nhà thứ 2 gắn bó suốt sự nghiệp, thâm chí khi nghỉ hưu, già cội vẫn ghé, vẫn nhớ nơi này. Với học sinh, thời nào cũng vậy, ai cũng có ký ức tuổi thơ. Có em gắn với ký ức đáng yêu đáng nhớ; có em gắn với kỷ niệm buồn (có thể buồn vì bạn, vì thầy, vì cách học chưa khá như mong muốn...); có em không ấn tượng gì cả. Nay các em còn tất bật lắm (...). Đúng thôi.
Trong thời gian ngắn vừa qua, chúng ta phải cảm ơn những người chưa hề biết trường lớp, thầy cô Tôn Đức Thắng mà họ vẫn quan tâm cả về tinh thần, vật chất. Có những người ở tận bên kia bán cầu hơn 2 năm học này vẫn đều đặn thầm giúp học sinh nghèo; có người ở xa mãi TP HCM, An Giang bận trăm công ngàn việc sẵn sàng thăm trường tặng tượng chân dung Chủ tịch Tôn Đức Thắng, trao học bổng, sơn sửa trường; già cả như vợ chồng bác Khanh ở Tân Hội trong 03 năm học gần đây năm nào cũng thăm trường và không quên dành dụm cho mấy nhỏ nghèo chút quà; nhiều thầy cô giáo không quản ngại khó khăn hay mắc cỡ, miễn là xin để giúp học trò (...) hay anh Quý, anh Thống và nhiều quý ân nhân xin giấu tên ... cùng đồng hành góp cho thầy trò nhà trường thêm niềm tin trong dạy, học.
Từ dãy nhà vốn cũ kĩ hoen ố theo thời gian, hơn một năm học thôi, chúng ta được mặc thêm áo, được nới rộng thêm phòng học, phòng chức năng, nhà đa năng. Nếu nhìn lại trước đây hơn 10 năm vất vả hơn nhiều. Giờ đây - hè này chúng ta lại được
UBND tỉnh Ninh Thuận phê duyệt đầu tư sữa chữa. Năm học mới 2019-2020, ngôi trường thân yêu sẽ được mặc áo mới, được sử dụng các khu vệ sinh khang trang hơn, lớp học không bị mưa dột, trần nhựa được thay bằng tole lạnh... Quan trọng là sự biết ơn được thể hiện bằng hành động của thầy và trò. "Ăn quả nhớ người trồng cây".
Hoàng Văn Tý